RU-TƠ

Tóm tắt

Sách Ru-tơ kể về một góa phụ trẻ người Mô-áp, vì tình yêu đối với mẹ chồng người Y-sơ-ra-ên, đã từ bỏ nền văn hóa của mình và tuyên bố: “Dân tộc của mẹ là dân tộc của con, Đức Chúa Trời của mẹ là Đức Chúa Trời của con” (1:16). Mặc dù nghèo khó và phải dựa vào lòng tốt của người khác, nhưng tấm lòng và nhân cách của Ru-tơ đã thu hút sự chú ý của Bô-ô, một người bà con gần của chồng cô đã qua đời. Bô-ô đã làm tròn vai trò của người chuộc lại và cưới Ru-tơ làm vợ. Ru-tơ là một tấm gương tuyệt vời về sự chăm sóc chu đáo của Đức Chúa Trời đối với dân Ngài và về sự sẵn lòng của Ngài trong việc chấp nhận những người ngoại bang tìm kiếm Ngài. Ru-tơ cũng là tổ tiên của Đấng Christ. Tác giả của sách này không được biết, nhưng gia phả ở cuối sách cho thấy sách được viết trong hoặc sau thời Đa-vít.

Bối cảnh

  • Các sự kiện xung quanh sách Ru-tơ diễn ra trong thời kỳ cai trị của Các Quan xét, một thời gian sau khi dân Y-sơ-ra-ên vào đất hứa nhưng trước triều đại của Đa-vít.

    Nguyên ngữ

    Tiếng Hê-bơ-rơ

    Sa-mu-ên

    • Được mẹ hứa dâng cho Chúa trước khi ông được sinh ra đời
    • Được nuôi trong đền tạm bởi thầy tế lễ Hê-li
    • Ông nghe thấy tiếng Chúa lúc 12 tuổi khi đang ngủ tại đền thờ
    • Ông đã xức dầu cho Sau-lơ và Đa-vít làm vua Y-sơ-ra-ên
    • Lời cầu nguyện của ông đã được nhậm khi Đức Chúa Trời sai một cơn bão để xua đuổi kẻ thù, mang lại chiến thắng cho người Y-sơ-ra-ên trước dân Phi-li-tin.
    • Ông đi quanh Y-sơ-ra-ên để dạy dỗ dân sự

    Thể loại

    Phong cách văn học

    Tường thuật

    Đức Chúa Trời của mẹ là Đức Chúa Trời của con

    – Ru-tơ 1:16

    Từ Khoá

    1. Cứu chuộc
    2. Sự chăm sóc

    Sách ru-tơ

    Cấu trúc

    1. Na-ô-mi trở về Bết-lê-hem với Ru-tơ (1:1-22)
    2. Ru-tơ gặp Bô-ô (2:1 – 3:18)
    3. Bô-ô cưới Ru-tơ (4:1-22)