THỂ LOẠI SÁCH KHẢI HUYỀN

Giới thiệu

Sách Khải Huyền, sách cuối cùng trong Tân Ước, luôn là một đề tài gây tranh cãi và thách thức cho các học giả và tín hữu.

Ngôn Ngữ

Ngôn ngữ trong Khải Huyền mang tính hình tượng và biểu tượng rất cao.

Đặc điểm

Những hình ảnh biểu tượng trong sách đã dẫn đến nhiều quan điểm về ý nghĩa tiên tri và tương lai, và Hội Thánh qua nhiều thế kỷ phát triển những cách tiếp cận khác nhau dựa trên từng góc nhìn lịch sử và thần học cụ thể.

Mục đích

Mục đích chính của Khải Huyền là khuyến khích và an ủi Hội Thánh trong những thử thách hoặc cảnh cáo những kẻ tự mãn trong Hội Thánh.

Khi diễn giải Khải Huyền, chúng ta nên khiêm nhường trong vị trí của mình đối với những đoạn văn cụ thể. Chúng ta cũng nên “đề kháng” về việc ấn định ngày dựa trên cách giải thích Khải Huyền của một ai đó, chẳng hạn như khi ai đó đưa ra ngày cụ thể Chúa Giê-su sẽ trở lại. Chúng ta không nên làm theo những ứng dụng dẫn chúng ta ra khỏi việc tích cực theo Chúa và môn đồ hoá.

THỂ LOẠI SÁCH KHẢI HUYỀN

Bốn trường phái giải kinh

Đã có nhiều phương pháp tiếp cận để hiểu Khải Huyền xuyên suốt lịch sử của Hội Thánh, vì vậy chúng ta nên đọc cẩn thận và cân nhắc xem xét những ý tưởng khác nhau.

Nhóm Quá Khứ (The Preterist View)

Nhóm Quá Khứ (Preterist) tin Khải Huyền hoàn toàn là quá khứ. Tất cả mọi thứ trong sách Khải Huyền đều đã xảy ra, đặc biệt là xảy ra trong sự sụp đổ của Jerusalem và sự phá hủy của đền thờ – chỉ xảy ra cuối thế kỷ thứ nhất, trong thời Giăng viết mà thôi.

Nhóm Quá khứ chỉ quan tâm đến độc giả nguyên thủy và tác giả, dựa vào các hội thánh lịch sử vùng Tiểu Á, và câu 1:3, 4:1 “Thì giờ gần rồi”, “những điều xảy ra sau các việc ấy”. Điểm khó chấp nhận là nếu vậy thì Chúa đã Tái Lâm trong thế kỷ thứ hai. Họ cũng bỏ qua tính ứng nghiệm kép (double fulfilment – Ví dụ về ứng nghiệm kép là tiên tri về một thiếu nữ trẻ sinh hạ con trai được ứng nghiệm thời vua A-cha, năm 722 TCN, Êsai 7:14 và thời Mari sinh hạ Chúa Jêsus Mat 1:21) của một số lời tiên tri. Trong Khải Huyền, những tiên tri cho giai đoạn đầu của Hội Thánh có thể lặp lại cho giai đoạn cuối.

Nhóm Lịch Sử (The Historicist View)

Nhóm Lịch Sử (Historicist) tin Khải Huyền là một quá trình lịch sử SCN từ Chúa Jêsus thăng thiên tới ‘Tận Thế và Trời, Đất Mới’. Hoặc nói cách khác là một mô tả về toàn bộ lịch sử, một cái gì đó đã xảy ra rồi và một cái gì đó sẽ xảy ra trong tương lai.

Nhóm Lịch sử là nhóm phổ thông nhất, coi 2000 năm lịch sử Hội Thánh chia làm 7 giai đoạn với 7 hội thánh tượng trưng:

    • Thời các sứ đồ (33-70 SCN), (Tượng trương bởi Ê-phê-sô)
    • Thời bắt bớ (70-313), (tượng trưng bởi Si-mẹc-nơ)
    • Thời thoả hiệp (313-500) (tượng trưng bởi Bẹc-găm)
    • Thời các giáo hoàng (500 tới thế kỷ 16) (tượng trưng bởi Thya-ti-ra)
    • Thời Phục hưng (thế kỷ 16 tới 19)(tượng trưng bởi Sẹc-đơ)
    • Thời truyền giáo 19-20 (tượng trưng bởi Phi-la-đen-phia)
    • Thời tận thế ngày nay (tượng trưng bởi Lao-đi-cê-a)

Quan điểm này uyển chuyển dễ ứng dụng vì giai đoạn nào Hội Thánh cũng phải chịu bắt bớ, cũng cần cảnh tỉnh, và chờ đợi Chúa tái lâm. Tuy nhiên nó chỉ phù hợp với cách nghĩ của người phương Tây nhấn mạnh trình tự thời gian, sự kiện, và bằng chứng khoa học. Nó không phù hợp với cách tư duy của người phương Đông, là tác giả, độc giả nguyên thủy, thể loại văn chương, biểu tượng, khái niệm tư duy nhấn mạnh về ý tưởng, và mối quan hệ. Nhóm này cũng bỏ qua các chi tiết xảy ra trong lịch sử nhưng không được chép trong Khải Huyền, ví dụ nếu Lao-đi-xê tượng trưng cho Hội Thánh ngày nay, hay thời tận thế, thì sao trong Khải Huyền 3:14-22 không nói đến sự bắt bớ, hay tà giáo. Trong khi hội thánh ở Bắc Mỹ, Tây Âu không bị bắt bớ thì hội thánh ở châu Á, châu Phi bị bắt bớ đến mức tử đạo khủng khiếp nhất từ trước đến nay.

Nhóm Tương Lai (The Futurist View)

Nhóm Tương Lai (Futurist) tin Khải Huyền chỉ nói về thời Tận Thế. Mọi sự trong Khải Huyền sẽ xảy ra vào thời điểm cuối cùng của lịch sử và chưa có điều gì xảy ra cả.

    • Nhóm Tương Lai xem nhẹ về quá khứ và lịch sử, chỉ quan tâm đến thời Kẻ Chống Chúa, cơn Đại Nạn và Chúa Tái Lâm.
    • Nhóm Quá Khứ và Tương Lai chia sẻ một điểm tương đồng là hai con thú trong chương 13. Trong một thời điểm được coi là tận thế phải có một lãnh tụ chính trị độc quyền và một lãnh tụ tôn giáo theo đuôi. Ở thế kỷ thứ nhất có hoàng đế Đô-mi-xi-an và đạo thờ hoàng đế. Ở thế kỷ cuối cùng có Kẻ Nghịch Chúa và có Tiên Tri Giả. Trong các giai đoạn trung gian có vị này thì không có vị kia một cách rõ ràng. Dường như bối cảnh của độc giả nguyên thủy giúp độc giả ngày nay hiểu được bối cảnh tận thế.

Nhóm Duy Linh (The Idealist View)

Nhóm Duy Linh (Idealist) tin Khải Huyền chỉ mang tính chất tượng trưng, biểu tượng. Hoặc cũng có thể hiểu là Khải Huyền mô tả những thực tại của tâm linh xuyên suốt lịch sử cho đến tận thế, do đó không có người nào hoặc sự kiện cụ thể nào tương ứng với các biểu tượng được nhắc trong sách một cách hoàn toàn.

    • Nhóm Duy Linh thì nhấn mạnh vế nghĩa các biểu tượng, coi Khải Huyền là cuốn sách mô tả tổng quát Nước Trời trong thời kỳ “Giằng Co” (Age of Tention), tức là giai đoạn “Nước Trời đã đến nhưng chưa trọn”, Thế Gian chống cự lại Nước Trời. Giai đoạn này bắt đầu khi Chúa thăng thiên và chung kết là Chúa Tái Lâm.

THỂ LOẠI SÁCH KHẢI HUYỀN

Những điều chắc chắn về sách Khải Huyền

R

Có một cuộc chiến tâm linh xảy ra chung quanh chúng ta và chống lại chúng ta.

R

Cái ác sẽ tiếp tục chống trả cho đến phút cuối cùng.

R

Chúa Giê-su đã đắc thắng và cuối cùng vẫn sẽ đắc thắng.

R

Chúa Giê-su sẽ trở lại một cách hữu hình và chấm dứt cái ác, mang đến sự phán xét.

R

Một trời mới đất mới sẽ tồn tại mà không còn tội lỗi, đau buồn, sự ác, bệnh tật và sự chết. Đây là một nơi có niềm vui vĩnh hằng trong sự hiện diện của Chúa.